Thứ Tư, 31 tháng 7, 2013

Sống tích cực - Đơn giản là ngước nhìn lên cao!

Chuyện về loài ó:

 Nếu bạn đặt một con ó vào một chiếc lồng,với kích thước khoảng 2m x 2,5m ,và hoàn toàn không có nóc, tức là phần trên được mở toang ; thì cho dù vẫn có khả năng bay lên, nhưng con chim này sẽ hoàn toàn trở thành một ... tù nhân.

Lý do là một con chim ó luôn bắt đầu bay từ mặt đất lên,với đoạn "chạy đà" khoảng 3 - 4m.

Không có quãng đường để chạy, thì theo thói quen, chú chim thậm chí chẳng buồn cố gắng thử bay lên ,mà chấp nhận bị cầm tù suốt đời ,trong một "nhà giam" nhỏ chẳng hề có mái!!

~~~

Câu chuyện về con dơi:



Một cơn dơi bình thường luôn bay ra ngoài vào buổi tối. Nó là một sinh vật nhanh nhẹn, linh lợi đến mức ấn tượng.

Tuy nhiên, nó không thể cất cánh từ một địa điểm bằng phẳng. Nếu nó được đặt trên sàn hoặc một mặt phẳng,thì tất cả những gì nó có thể làm là lê bước loanh quanh một cách vô vọng ,và tất nhiên,một cách đau khổ.

Cho đến khi nó tìm được một độ cao nào đó, chỉ cần là một góc nâng nhỏ thôi ,để từ đó ,nó có thể tung mình vào không trung .Và, ngay lập tức ,nó bay lên như một tia chớp.

~~

Câu chuyện về loài ong nghệ:





Một con ong nghệ ,nếu bị thả vào một cái cốc lớn không có nắp, cũng sẽ ở đó cho đến chết, trừ phi chúng ta lôi nó ra.

Nó không bao giờ nhìn thấy đường thoát ở phía trên, mà cứ khăng khăng cố gắng tìm cách nào đó thoát ra qua các mặt bên ,hoặc qua... đáy cốc .Nó sẽ tìm một con đường ở nơi mà không có con đường nào tồn tại, cho đến khi nó hoàn toàn tự hủy hoại mình.

~~

Câu chuyện về con người:





Theo rất nhiều cách,chúng ta cũng giống như con chim ó, con dơi và con ong nghệ. Chúng ta vật lộn với tất cả các rắc rối và tuyệt vọng của mình, mà không bao giờ nhận ra rằng rất có thể một giải pháp ở rất gần ,chỉ cần chúng ta nhìn lên cao hơn - hay nhìn hướng tới phía trước.

Nhìn ngược lại có thể khiến bạn buồn bã. Nhìn quanh có thể khiến bạn lo lắng .Hãy nhìn lên cao ,và nhìn tới trước ,đó là cách sống lạc quan. Và tinh thần tích cực ,nhiều hy vọng sẽ giúp bạn tìm ra giải pháp trong hầu hết các trường hợp.

Có một tác giả đã viết: "Khi không có giải pháp nào xuất hiện ngay trước mắt,thì con người rất dễ kết luận rằng không có giải pháp nào cả. Nhưng thực tế đã chứng minh, từ lần này sang lần khác ,rằng giả thuyết đó là sai lầm."

Chỉ cần bạn nhìn lên cao hơn ,rộng hơn tình huống hiện tại,rất có thể bạn sẽ thấy một lối đi ngay trước mắt mình .
Sống đơn giản,yêu thật lòng,quan tâm sâu sắc ,hướng đến phía trước.Đó là câu trả lời cho mọi vấn đề.


Sống là phải lựa chọn

Đưa ra một lựa chọn là điều chúng ta phải làm hằng ngày, có những lựa chọn dễ dàng, cũng có những lựa chọn khó khăn. Nhưng nếu không đưa ra một quyết định thì chúng ta sẽ mãi mãi không thể tiến lên được. Chính vì cuộc sống là một chuỗi những lựa chọn, đúng hoặc sai không qua trọng, chỉ có những lựa chọn phù hợp với mỗi cá nhân chúng ta.

Trong cuộc sống có những thứ không thể cưỡng cầu. Tại sao cứ phải tập trung vào những sự việc ngoài tầm kiểm soát của bạn mà quên đi rằng vẫn còn rất nhiều việc mà bạn có thể làm cho thế giới này? Tất cả đều phụ thuộc vào sự lựa chọn của bạn.

Hình ảnh đã đăng
Mỗi chúng ta đi trên những con đường riêng biệt và thích hợp với chỉ duy nhất bản thân mình. Điều quan trọng là hãy tập trung vào con đường mình đi hơn là cố gắng đi theo con đường của người khác.
Có những lựa chọn là đúng cũng có những lựa chọn là sai. Nhưng đúng hay sai không thành vấn đề, điều quan trọng là chúng ta phải lựa chọn. Bởi vì nếu bạn không thể lựa chọn thì bạn sẽ mãi không thoát ra khỏi vấn đề đang bao vây bạn. Và vì thế sẽ không thể xuất hiện những lựa chọn tiếp theo. Nếu bạn có sự lựa chọn đúng đắn thì không có gì để nói, nhưng giả sử bạn đã lựa chọn sai. Cuộc sống sẽ cho bạn tiếp hai sự lựa chọn mới: học hỏi để rút kinh nghiệm hoặc tiếp tục phạm sai lầm.

Cuộc sống là sự chọn lựa. Được hay không được là tùy nơi mỗi chúng ta. Có thể chính bạn sẽ thực hiện việc chọn lựa hay người khác sẽ chọn lựa cho bạn, nhưng có một điều bạn phải luôn luôn ghi nhớ. Đó chính là dù gì đi nữa thì bạn cũng phải có sự lựa chọn: cái này hoặc cái kia.

Thứ Hai, 29 tháng 7, 2013

Cát và Đá

Có hai người bạn đang dạo bước trên sa mạc. Trong chuyến đi dài, hai người nói chuyện với nhau và đã có một cuộc tranh cãi gay gắt.

Không giữ được bình tĩnh, một người đã tát người bạn của mình. Người kia rất đau nhưng không nói gì. Anh chỉ lặng lẽ viết lên cát rằng: "Hôm nay, bạn tốt nhất của tôi đã tát vào mặt tôi."

Họ tiếp tục bước đi cho tới khi nhìn thấy một ốc đảo, nơi họ quyết định sẽ dừng chân và tắm mát.

Người bạn vừa bị tát do sơ ý bị trượt chân xuống một bãi lầy và ngày càng lún sâu xuống. Nhưng người bạn kia đã kịp thời cứu anh.

Ngay sau khi hồi phục, người bạn suýt chết đuối khắc lên tảng đá dòng chữ: "Hôm nay, bạn tốt nhất của tôi đã cứu sống tôi."

Người bạn kia hết sức ngạc nhiên bèn hỏi: "Tại sao khi tớ làm cậu đau, cậu lại viết lên cát còn bây giờ lại là một tảng đá?"

Và câu trả lời anh nhận được là: "Khi ai đó làm chúng ta đau đớn, chúng ta nên viết điều đó lên cát nơi những cơn gió của sự thứ tha sẽ xóa tan những nỗi trách hờn.

Nhưng "Khi chúng ta nhận được điề
u tốt đẹp từ người khác, chúng ta phải ghi khắc chuyện ấy lên đá nơi không cơn gió nào có thể cuốn bay đi."

Hãy học cách viết những nỗi đau lên cát và khắc tạc những niềm vui và hạnh phúc bạn tận hưởng trong cuộc đời lên tảng đá để mãi không phai.

Chủ Nhật, 28 tháng 7, 2013

Tình Yêu Và Cốc Nước Trắng


Một chàng trai đưa cô bạn gái thân vào quán uống nước. Sau khi người phục vụ đặt hai cốc nước trắng lên bàn và đợi thì cô gái chợt đặt ra một câu hỏi: 

- Đố bạn Tình yêu là gì? 

Chàng trai mỉm cười quay sang cô phục vụ và nói: 

- Chị cho em một ấm trà, một cốc cà phê đen, một cốc cà phê sữa, một ly rượu vang và một ly champagne. 
Sau khi mọi thứ đã được mang ra, chàng trai lấy ấm trà và uống chén đầu tiên. Anh ta nói: 

- Tình yêu như ấm trà này. Khi ta uống nước đầu sẽ rất đậm đà, nước thứ hai sẽ dìu dịu thanh thanh. Còn nước thứ ba thì sao? 

Tình yêu không như ấm trà bởi sau nước thứ ba ấm trà sẽ không còn hương vị ban đầu. 

Anh ta lại nhấp một ngụm cà phê đen và nói: 

- Tình yêu mang hương vị của cốc cà phê này. Lúc đầu có thể phải trải qua vị đắng nhưng dần dần vị ngọt và thơm sẽ ngấm dần vào mỗi người. 

- Nhưng tình yêu không như cốc cà phê sữa. Uống cà phê sữa ta sẽ cảm thấy ngay vị ngọt, vị ngọt của nó đến rất nhanh và đi rất nhanh. Còn tình yêu không như vậy. 

Dứt lời anh ta đổ cốc cà phê ấy đi và nói: 

- Tình yêu như ly rượu này, nó thật nồng nàn, ấm áp và êm đềm. 

Anh ta lại uống ly champagne. 

- Không! Tình yêu không thể là thứ nước khai vị chua loét này được. 

Chàng trai lo lắng vì không tìm được câu trả lời. Bất chợt anh ta nhìn thấy cốc nước trắng trên bàn. Anh ta reo lên. 

- Đúng rồi, hãy nhìn cốc nước kia, nó thật tinh khiết và giản dị. Rượu, cà phê và trà cũng phải bắt nguồn từ nước. Tình yêu cũng như vậy, cái nồng nàn, ngọt ngào, êm đềm và cay đắng cũng phải xuất phát từ lòng chân thành và những điều giản dị nhất. Bạn ạ! 

Tình yêu là cốc nước trắng. 

Cô gái ngồi im, đôi mắt mở to. 

Và rồi cô từ từ nhấc ly nước lên và từ từ đặt vào tay chàng trai. 

Chàng trai đã hiểu rằng, anh ta đã có một câu trả lời đúng...

Câu Chuyện Chiếc Bình


Một giáo sư đang trong giờ giảng về cách quản lý thời gian. Ông đặt vài thứ trước mặt. Đầu tiên, ông lấy một cái bình to và bắt đầu cho vào đó những quả bóng chơi golf. Sau đó, ông hỏi các sinh viên: “Theo các bạn, bình đã đầy chưa?”. “Rồi ạ!”, các sinh viên trả lời.
Giáo sư lại lấy ra một hộp đựng đầy bi và đổ vào bình. Rồi lắc lên cho bi rơi lấp vào khoảng trống giữa những quả bóng. Ông lại hỏi lần nữa và các sinh viên, lần này có vẻ ngập ngừng hơn, trả lời: “Có lẽ là rồi ạ.”

Lần này, vị giáo sư lấy ra một xô cát, và cũng đổ vào bình. Tất nhiên, cát lấp đầy các khe hở. Ông hỏi lại và các sinh viên lần này đồng thanh: “Rồi ạ!”

“Hãy xem này, “ giáo sư nói và lấy ra hai lon bia, đổ vào bình. Bia tràn vào giữa những hạt cát.

“Bây giờ,” giáo sư nói, “tôi muốn các bạn hãy tưởng tượng cái bình này như cuộc đời của mình.

Bóng golf tượng trưng cho những điều quan trọng – gia đình, con cái, sức khoẻ, bạn bè, đam mê - những điều mà nếu mọi thứ khác mất đi, thì chỉ mình chúng vẫn có thể làm cuộc sống của bạn đầy đủ.

Những viên bi là thứ khác, nhỏ nhặt hơn - nghề nghiệp, nhà cửa, ôtô. Còn cát là những gì vặt vãnh còn lại.“

“Nếu các bạn cho cát vào trước”, giáo sư tiếp tục, “sẽ không còn chỗ cho bi và bóng golf nữa. Cuộc đời cũng vậy. Nếu dành tất cả thời gian và năng lượng cho những việc vặt vãnh, bạn sẽ không bao giờ làm được những điều quan trọng.

Hãy ưu tiên làm những việc thực sự cần thiết trước. Dành thời gian cho con cái, kiểm tra sức khỏe, đi ăn với gia đình, làm những việc mình thích. Sau khi đã làm tất cả những điều đó, chắc chắn bạn vẫn còn thời gian cho những thứ nhỏ nhặt như lau dọn nhà cửa, sửa chữa đồ đạc. Vì thế, hãy luôn ưu tiên những quả bóng, và đặt chúng vào bình trước tiên.”

Khi người thầy dừng lại, lớp học vẫn im lặng một hồi. Bỗng có cánh tay giơ lên, và một sinh viên hỏi: “Thưa giáo sư, vậy bia tượng trưng cho cái gì?”

Giáo sư mỉm cười hài lòng, “Một câu hỏi hay. Bia, tôi chỉ muốn nói với các bạn rằng, ngay cả khi các bạn thấy cuộc sống của mình đã quá bận rộn và đầy đủ thì, vẫn luôn còn thời gian cho một chầu bia!”

Khi thấy mình có quá nhiều việc phải giải quyết, và 24 giờ mỗi ngày là không đủ, thì bạn hãy nghĩ đến chiếc bình này, đặt những quả bóng vào trước. Và... đừng quên những cốc bia!

Thứ Bảy, 27 tháng 7, 2013

9 điều bạn nên làm mỗi ngày

Nếu liên tục bận rộn, có cảm giác choáng ngợp và bắt đầu cảm thấy mỗi ngày dần đơn điệu, bạn có thể muốn kiểm tra lại các việc nên làm hàng ngày. Sau đây là những thứ khiến mỗi ngày trở nên tuyệt vời hơn. 


1. Dọn dẹp giường ngủ gọn gàng
Khi bạn thức dậy, điều cuối cùng bạn có thể muốn làm là sắp xếp lại mọi thứ trên chiếc giường, nhưng đó lại là một trong những điều bạn nên làm hàng ngày.
Nó giúp bạn bắt đầu một ngày mới có tổ chức và năng suất. Và không có gì hấp dẫn hơn khi bạn về nhà đã có một chiếc giường gọn gàng, thơm tho và thật lý tưởng cho một giấc ngủ ngon.

2. Khen ngợi ai đó
Bạn đã từng có cảm giác ai đó nói rằng họ thích bộ trang phục hay đôi giày của bạn và bạn cảm thấy như đang ở trên chín tầng mây sau lời khen đó? Bạn có thể không biết rằng một lời khen đơn giản có thể tạo nên một ngày ý nghĩa cho người được khen. Chính vì vậy, bạn hãy tích cực làm điều đó để cuộc sống trở nên thú vị hơn.

3. Tập thể dục
Để đến phòng tập gym mỗi ngày có thể không mấy dễ dàng với bạn, nhưng một trong những điều bạn nên làm hàng ngày chắc chắn là tập thể dục.
Tập thể dục ở đây không phải là chạy bộ mỗi sáng hay các hoạt động thể thao tiêu hao nhiều năng lượng. Việc rèn luyện thân thể ấy có thể là đạp xe một đoạn đường ngắn hay đi bộ xung quanh khu phố. Tuy nhiên, nó sẽ mang đến cho bạn cảm giác tuyệt vời và là một cách hiệu quả để giữ gìn sức khỏe.

4. Cười
Nếu bạn đang phải trải qua cả một ngày mà không có nổi một nụ cười thì đó chính là sai lầm nghiêm trọng. Cười chính là điều tốt nhất bạn có thể làm trong cuộc sống.
Mỗi ngày, bạn nên tìm kiếm một cái gì đó làm cho bạn cười. Nó tốt cho tâm trí, cơ thể và tâm hồn của bạn. Và điều quan trọng nhất là cười cũng có thể… lây nhiễm. Vì vậy, hãy làm cho nụ cười được truyền từ người này sang người khác và đừng ngại thể hiện sự sảng khoái, vui vẻ ấy.

5. Thử cái gì đó mới mẻ
Nó có thể là một cái gì đó đơn giản như thử một loại cà phê mới hoặc đi một con đường khác tới lớp học hay cơ quan. Thế nhưng, những điều nhỏ nhặt ấy có thể thay đổi cả ngày của bạn.
Chúng mang đến một cái nhìn mới về cuộc sống và bạn có cơ hội tiếp cận những điều mới mẻ và thú vị mà bạn có thể làm hàng ngày.
6. Thể hiện lòng tốt một cách ngẫu nhiên
Đây cũng là một trong những điều tốt nhất nên làm mỗi ngày. Hành động ngẫu nhiên của lòng tốt là cái gì đó tốt đẹp bạn làm cho người khác mà bạn không biết và không bao giờ hi vọng sự đền đáp.
Đó có thể là khi bạn trả tiền cho bữa ăn của một người lạ hay mở cửa cho một người bạn không hề quen biết. Thể hiện lòng tốt một cách ngẫu nhiên mỗi ngày sẽ không chỉ mang lại cho bạn cảm giác tuyệt vời về bản thân, mà còn giúp thế giới trở thành một nơi tốt hơn để sinh sống.

7. Biết ơn
Cách tốt nhất để cảm nhận giá trị mỗi ngày là biết ơn những gì bạn có. Vào cuối ngày, bạn nên dừng lại và suy nghĩ về những gì bạn thấy có giá trị trong ngày. Đó có phải là một người bạn, sự ấm áp của chiếc giường hay bữa cơm đầy đủ dưỡng chất của bạn?
Điều quan trọng là bạn phải biết ơn những điều này bởi vì chúng sẽ cho bạn thấy mình may mắn ra sao và không phải ai cũng có những điều tương tự trong cuộc sống như bạn.

8. Nói với người thân hoặc gia đình rằng bạn yêu họ
Một cụm từ nhỏ thôi cũng có thể mang lại những điều to lớn cho người được bạn thể hiện tình yêu thương. Vì vậy, bạn đừng để một ngày qua đi mà không nói với những người chúng ta yêu quý rằng họ có ý nghĩa như thế nào với cuộc sống của chúng ta.
9Lập kế hoạch cho ngày mai
Đây không phải là một trong những điều có ý nghĩa nhất cần làm hàng ngày, nhưng nó vẫn quan trọng. Việc lập kế hoạch cho ngày hôm sau chính là cách cho bạn biết chính xác khi nào các công việc cần làm sẽ hoàn tất và bạn không bị áp lực mỗi khi thức dậy.

Chúc các bạn luốn sống thật tuyệt vời  mỗi ngày...!

Thứ Sáu, 26 tháng 7, 2013

Bài học từ loài ngỗng

Vào mùa thu khi bạn nhìn thấy những con ngỗng bay về phương nam để tránh rét theo hình chữ V, bạn có thể sẽ quan tâm đến việc khoa học đã khám phá ra tại sao chúng lại bay như vậy.

Khi một con ngỗng vỗ cánh, nó tạo ra một lực hút cho con bay ngay đằng sau nó. Bằng cách bay thành hình chữ V cả đàn sẽ tăng thêm ít nhất là 71% phạm vi bay của mình so với việc mỗi con bay theo một hướng.

Khi là thành viên của một nhóm, người ta cùng chia sẻ những mục tiêu chung, người ta sẽ đi đến nơi họ muốn nhanh hơn và dễ dàng hơn vì họ đang đi dựa trên sự tin tưởng lẫn nhau. 
 
 Khi một con ngỗng rơi khỏi đội hình, nó đột nhiên cảm thấy sự chậm chạp và nỗi chịu đựng phải cố gắng đi hết đoạn đường một mình……. và sẽ nhanh chóng trở lại đội hình để tận dụng sức nâng của con đằng trước.
Nếu chúng ta cũng có sự cảm nhận tinh tế của loài ngỗng, chúng ta sẽ chia sẻ thông tin với những người cũng đang hướng đến cùng một mục tiêu như chúng ta.
 Khi con ngỗng đầu đàn mệt mỏi, nó xoay cánh lại, lùi về phía sau và một con khác sẽ bay lên trước thế chỗ.
Chia sẻ vị trí lãnh đạo sẽ đem lại lợi ích cho tất cả, và những công việc khó khăn nên được thay phiên nhau đảm nhận.
 Những con ngỗng kêu từ phía sau để cổ vũ những con bay phía trước duy trì tốc độ của mình.
Những lời động viên sẽ tạo nên sức mạnh cho những người đang ở đầu con sóng, giúp họ giữ vững tốc độ, thay vì để họ mỗi ngày phải chịu đựng áp lực công việc và sự mệt mỏi triền miên.
Khi một con ngỗng bị ốm hoặc bị thương vì bị bắn và ngã khỏi đàn, hai con ngỗng khác sẽ rơi ra cùng với con ngỗng đó, theo xuống để giúp đỡ cũng như bảo vệ nó. Chúng sẽ ở lại với con ngỗng bị rơi cho đến khi nó có thể bay trở lại hoặc cho đến khi nó chết, và chỉ sau đó chúng mới khởi hành một mình hay cùng với một đàn khác để bắt kịp đàn của mình.

Nếu chúng ta có tinh thần của loài ngỗng, chúng ta sẽ sát cánh bên nhau khi khó khăn.

Thứ Năm, 25 tháng 7, 2013

Đừng giận anh em nhé, anh xin lỗi vì để em phải lo lắng!

Hôm nay anh thực sự rất mệt vì cả buổi sáng anh đã bị cơn ngộ độc thức ăn hành hạ, thêm vào đó là nghe tin chị gái bị ngất xỉu vì bị sốt và mệt. Cả buổi sáng anh không đủ sức để làm việc mà phải vào phòng nghỉ của công ty để nằm nghỉ đến trưa mới về được.
2 liều kháng sinh và 2 gói bột men tiêu hóa đã làm cho anh dần khỏe lại để buổi chiều có thể tiếp tục công việc
 Tan sở như thường ngày ai cũng háo hức muốn được về nhà để nghỉ ngơi, nhưng vừa bước chân ra về thì Sếp đã gọi:” Em chờ anh 1 tý rồi đi uống café với anh và mấy người ở tổng 4 rồi ăn tối luôn”,
“ anh à em rất mệt em mới bị ngộ độc thức ăn xong không uống được đâu” . “ Ừ anh biết rồi  em đi cùng cho vui thôi cho quen biết thôi mà em không phải uống đâu cứ đi với anh cho vui là được”.
  Anh phải đi thôi không thể chối được nữa!
Cũng vì thế mà anh đã làm em lo lắng, lo lắng vì sức khỏe của anh, sợ anh lại uống nhiều rồi mệt và ảnh hưởng lớn tới sức khỏe.
 Anh biết thể nhưng không biết nói thế nào cả, chỉ mong sao sớm kết thúc bữa ăn tối để được về, được vè để nghỉ ngơi và được nói chuyện với em cho vơi đi nỗi nhớ!
Và cũng chỉ thế thôi anh đã khiến em lo lắng và giận. Ôi anh xin lỗi, a lại làm em giận rồi. A về nhà với biết bao tâm trạng cố gắng để giải thích cố gắng để nói với em nhưng mà vì giận dỗi em đã tắt máy. Anh thật sự rất buồn, Anh chẳng biết làm gì hơn ngoài việc ngồi viết ra dòng tâm sự. Giá như có em ở đây anh sẽ nói ra hết nối lòng!
 Em ạ, em đừng giận nữa anh luôn tôn trọng lời hứa và anh chưa bao giờ nói giối em! Chưa bao giờ anh muốn em phải lo lắng cả.
  Em đừng giận nữa em nhé! Anh nhớ em lắm em ạ!

Chỉ một chút giận dỗi thôi! “Chỉ một chút, chỉ một chút thôi… Một chút giận dỗi để thấy mình được vỗ về yêu thương”. Chỉ một chút thôi em nhé, đừng giận anh lâu nhé.
 Chúc em một đêm ngủ ngon giấc và an lành! 

Thứ Hai, 22 tháng 7, 2013

5 Bài học quan trọng của đời người


Bài số 1: Bài học về sự tự giác
Xưa thật là xưa có một vị vua nọ, một hôm ông ta sai quân lính của mình đặt một tảng đá lớn nằm chắn ngang trên đường đi, sau đó ông ta trốn vào 1 bụi cây gần đó và theo dõi.
Lần lượt ông ta thấy những người thương nhân giàu có đi qua rồi cả các cận thần của ông đi qua nhưng không ai có ý định xê dịch tảng đá sang một bên đường để nhường lối đi cả, họ chỉ đổ lội cho nhà vua là không cho người dọn dẹp sạch sẽ con đường.
  Một lúc sau nhà vua nhìn thấy có một người nông dân đi tới với một xe rau cồng kềnh nặng trịu, nhìn thấy tảng đá người nông dân vội vàng dừng xe và nhảy xuống đất, cố hết sức mình ông ta đẩy được tảng đá sang bên kia vệt đường. Vừa làm ông ta vừa lẩm bẩm:” Thật không may cho những ai không thấy mày mà vấp phải, sẽ đau lắm đây.” Xong đâu vào đấy người nông dân quay lại xe tiếp tục đi tiếp thì bỗng nhìn thấy một bao tiền to đùng đặt ngay chỗ mà ông đã di chuyển tảng đá. Đó là một một món quà của Đức Vua cho người nào dịch chuyển được tảng đá.

Câu chuyện của người nông dân này đã giúp chúng ta nhận ra một điều quý giá mà rất nhiều người trong chúng ta không bao giờ nhận thấy: Vật cản đôi khi cũng có thể là một cơ hội tốt.


Bài số 2: Bài học về sự quan tâm

Trong tháng thứ 2 của khoá học y tá, vị giáo sư của chúng tôi đã cho chúng tôi một câu hỏi hết sức bất ngờ trong bài thi vấn đáp...

Tôi đã lướt qua hầu hết các câu hỏi trong bài thi, và ngạc nhiên dừng lại ở câu hỏi cuối cùng: “Hãy cho biết tên người phụ nữ quét dọn trường học của chúng ta?”. Một câu hỏi không có trong chuyên môn, chắc đây chỉ là một câu hỏi đùa thôi. Tôi đã nghĩ vậy!

Thật ra, tôi đã nhìn thấy người phụ nữ đó vài lần. Cô ấy cao, tóc sẫm màu và khoảng chừng 50 tuổi nhưng làm sao mà tôi có thể biết được tên cô ta cơ chứ? Tôi đã kết thúc bài làm của mình với câu cuối cùng bị bỏ trống.

Cuối giờ kiểm tra, một sinh viên đã hỏi vị giáo sư rằng: “Liệu ông có tính điểm cho câu hỏi cuối cùng kia không?”, ông ta trả lời: “Chắc chắn rồi”, rồi ông nói tiếp: “Trong công việc, các em sẽ gặp rất nhiều người, tất cả họ đều quan trọng, họ xứng đáng được nhận sự quan tâm của các em, dù chỉ là một nụ cười hay một câu chào”.

Tôi đã không bao giờ quên bài học đó trên mỗi bước đường đời của mình sau này, và tôi cũng không bao giờ quên tên của người phụ nữ đó, cô Dorothy.



Bài số 3: Bài học về sự giúp đỡ

Trong một đêm mưa bão bất thường trên đường phố Alabama vắng vẻ, lúc đó đã 11h30 khuya, có một bà lão da đen vẫn cứ mặc cho những ngọn roi mưa quất liên hồi vào mặt, cố hết sức vẫy vẫy cánh tay để xin đi nhờ xe.

Một chiếc xe chạy vút qua, rồi thêm một chiếc xe nữa, không ai để ý đến cánh tay dường như đã tê cứng vì lạnh cóng. Mặc dù vậy, bà lão vẫn hy vọng và vẫy chiếc xe kế tiếp. Một chàng trai da trắng đã cho bà lên xe. (Mặc cho cuộc xung đột sắc tộc 1960). Bà lão trông có vẻ rất vội vã, nhưng cũng không quên cám ơn và ghi lại địa chỉ của chàng trai.

Bảy ngày trôi qua, cánh cửa nhà chàng trai tốt bụng vang lên tiếng gõ cửa. Chàng trai ngạc nhiên hết sức khi thấy một cái tivi khổng lồ ngay trước cửa nhà mình. Một lá thư được đính kèm, trong đó viết: "Cảm ơn cháu vì đã cho bà đi nhờ xe vào cái đêm mưa hôm ấy. Cơn mưa không những đã làm ướt sũng quần áo mà nó còn làm lạnh buốt trái tim và tinh thần của bà nữa. Rồi thì lúc đó cháu đã xuất hiện như một thiên thần. Nhờ có cháu, bà đã được gặp người chồng tội nghiệp của mình trước khi ông ấy trút hơi thở cuối cùng. Một lần nữa bà muốn cảm ơn cháu đã không nề hà khi giúp đỡ bà."

Cuối thư là dòng chữ: “Chân thành - Bà Nat King Cole”.



Bài số 4: Bài học về lòng biết ơn

Vào cái thời khi mà món kem nước hoa quả còn rất rẻ tiền, có một câu chuyện về cậu bé 10 tuổi thế này:

Ngày nọ, Jim - tên của cậu bé - sau một hồi đi qua đi lại, ngó nghiêng vào cửa hàng giải khát đông nhất nhì thành phố, nơi có món kem nước hoa quả mà cậu rất thích, mạnh dạng tiến lại gần cái cửa, đẩy nhẹ và bước vào. Chọn một bàn trống, cậu nhẹ nhàng ngồi xuống ghế và đợi người phục vụ đến.

Chỉ vài phút sau, một người nữ phục vụ tiến lại gần Jim và đặt trước mặt cậu một ly nước lọc. Ngước nhìn cô phục vụ, cậu bé hỏi: “Cho cháu hỏi bao nhiêu tiền một đĩa kem nước hoa quả ạ?”. “50 xu“, cô phục vụ trả lời. Nghe vậy, Jim liền móc trong túi quần ra một số đồng xu lẻ, nhẩm tính một hồi, cậu hỏi tiếp: “Thế bao nhiêu tiền một đĩa kem bình thường ạ?”. “35 xu”, người phục vụ vẫn kiên nhẫn trả lời cậu bé mặc dù lúc đó khách vào cửa hàng đã rất đông và đang đợi cô. Cuối cùng, người nữ phục vụ cũng mang đến cho Jim món kem mà cậu yêu cầu, và sang phục vụ những bàn khác. Cậu bé ăn xong kem, để lại tiền trên bàn và ra về.

Khi người phục vụ quay trở lại để dọn bàn, cô ấy đã bật khóc khi nhìn thấy 2 đồng kẽm (1 đồng bằng 5 xu) và 5 đồng xu lẻ được đặt ngay ngắn trên bàn, bên cạnh 35 xu trả cho đĩa kem mà Jim đã gọi - Jim đã không thể có món kem nước hoa quả mà cậu ấy thích bởi vì cậu ấy chỉ có đủ tiền để trả cho một đĩa kem bình thường và một ít tiền boa cho cô.

Bài Học Số 5: Bài Học Về Sự Hy Sinh

Đã lâu lắm rồi, nhiều năm đã trôi qua, khi tôi còn là tình nguyện viên tại một bệnh viện, tôi có biết một cô gái nhỏ tên Liz - cô ấy đang mắc phải một căn bệnh rất hiểm nghèo.

Cơ hội sống sót duy nhất của cô là được thay máu từ người anh trai 5 tuổi của mình, người đã vượt qua được cơn bạo bệnh tương tự một cách lạ thường nhờ những kháng thể đặc biệt trong cơ thể. Bác sĩ đã trao đổi và giải thích điều này với cậu bé trước khi yêu cầu cậu đồng ý cho cô em gái những giọt máu của mình. Lúc ấy, tôi đã nhìn thấy sự lưỡng lự thoáng qua trên khuôn mặt bé nhỏ kia. Cuối cùng, với một hơi thở thật sâu và dứt khoát cậu bé đã trả lời rằng: “Cháu đồng ý làm điều đó để cứu em cháu”.

Nằm trên chiếc giường kế bên em gái để thuận tiện hơn cho việc truyền máu, cậu bé liếc nhìn em gái và đôi mắt ngời lên niềm vui khi thấy đôi má cô bé hồng lên theo từng giọt máu được chuyền sang từ người cậu. Nhưng rồi, khuôn mặt cậu bỗng trở nên tái xanh đầy lo lắng, cậu bé ngước nhìn vị bác sĩ và hỏi với một giọng run run: “Cháu sẽ chết bây giờ phải không bác sĩ?” Thì ra, cậu bé non nớt của chúng ta đã nghĩ rằng: cậu ta sẽ cho cô em gái tất cả máu trong người mình để cứu cô ấy và rồi cậu sẽ chết thay cô.

Bạn thấy không, sau tất cả những hiểu lầm và hành động của mình, cậu bé đã có tất cả nhờ đức hy sinh...


Cuộc sống có câu: “Hãy cho đi thứ bạn có, rồi bạn sẽ được đền bù xứng đáng”.

Thứ Sáu, 19 tháng 7, 2013

Tình yêu của tôi!

Cuộc sống là hình vuông bởi vì nó có 4 cạnh: yêu, ghét và vui, buồn, chúng lần lượt song song nhau và không bao giờ thiếu nhau được…
Tình bạn là hình tam giác bởi vì nó có 3 cạnh:yêu thương, chung thuỷ và cảm thông, chúng lần lượt nối với nhau và không bao giờ tách rời…
Tình yêu là hình tròn bởi vì tình yêu không bao giờ có bắt đầu và kết thúc, bạn cứ đi và đến một ngày, bạn sẽ phải quay trở lại nơi mà bạn bắt đầu…

Đã hơn 2 năm rồi kể từ hôm tôi chia tay Yến, người con gái và cũng là mối tình đầu của tôi thời sinh viên.
  Kể từ khi chia tay cô ấy, tôi cũng chẳng có được cảm giác yêu với bất cứ người con gái nào và tự nhủ là mình sẽ không yêu cho đến khi 30 tuổi và lao đầu vào công việc và đam mê võ thuật.
Tôi sống khép mình với các mối quan hệ trai gái, ngoài việc chơi với bạn bè ra thì chưa một chút nghĩ ngợi về chuyện tình cảm riêng tư của mình. Cho đến khi tôi gặp em - Người con gái xứ Quảng. Tôi thấy thích em từ những lần đầu gặp gỡ nhưng không dám nói cũng không dám gần gũi vì có những rào cản nhất định. 
    Thời gian dần trôi qua có những biến đổi khiến tôi và em có nhiều cơ hội được gẫn gũi nhau , tâm sự với nhau và quan tâm nhau nhiều hơn,cho đến một ngày tôi không thể kiềm chế được cảm xúc và cũng không muốn che dấu tình cảm của mình nữa tôi đã quyết định hỏi và nói với em về tình cảm chân thành của mình là tôi đã yêu em, một tình yêu không hẹn trước.Tôi hỏi em nhiều lắm về chuyện tình cảm này! Khi nghe tôi thổ lộ em không vội đồng ý cũng không khước từ điều gì em nói là em sẽ trả lời sau, lúc đó trong tôi vừa có hy vọng vừa có chút lo lắng và sợ bị từ chối thì sẽ thế nào và chỉ biết tự động viên mình bằng câu nói triết lý: "Trao cho ai đó cả con tim không đồng nghĩa với việc đảm bảo rằng người đó cũng yêu bạn, nhưng hãy hài lòng vì điều đó đã lớn lên trong tim bạn"!
 Thời gian đó tôi cũng thường đưa em đi chơi, đi cũng tôi tới các cuộc hẹn với bạn bè anh em. Và cái gì đến cuãn sẽ đến, một ngày nọ tôi đã nhận được câu trả lời từ em là em cũng yêu tôi! Thật hạnh phúc biết bao thật là vui, hôm đó tôi trao cho em nuj hôn với tất cả tình cảm chân thành tôi ôm em thật chặt và cảm nhận sự ấm áp hạnh phúc từ phút giây đó! Đã có lúc em hỏi tôi: "Tại sao anh lại yêu em trong khi có rất nhiều người con gái khác đẹp và tốt hơn em?" Tôi chỉ biết nói với em rằng "yêu thì không có lý do đâu em" và Yêu một người đâu phải bởi người ấy đặc biệt mà yêu vì người ấy mang lại cảm giác đặc biệt trong trái tim mình ♥!

Thời gian trôi qua có bao nhiêu biến động và có những lúc em giận tôi, rồi thì những vướng mắc từ gia đình từ cuộc sống khiến em muốn nói lời chia tay trong khi tình cảm của cả hai vẫn còn rất sau đậm!
 Đã máy lần tôi buồn bã đến chán chường và những giọt nước mắt của người đàn ông được cho là cứng rắn lạnh lùng cũng đã tuôn rơi vì em. Tôi chưa bao giờ phán xét ai sai ai đúng trong chuyện tình yêu này cũng chưa tách móc em một điều gì tôi luôn muốn thấy em được vui thấy em luôn nở nụ cười và cũng không muốn mất em. Trong tim tôi tự nhủ rằng " mình sẽ không bao giờ buông tay, mình sẽ cố gắng hết sức để xây dựng tình yêu đẹp và chân thành nhất đối với em" .Trải qua những lần như vậy tôi càng nhận thấy rõ giá trị đích thực của tình yêu càng thấy yêu em nhiều hơn và em cũng phần nào hiểu được.
 Và em ơi anh muốn nói với em rằng:
 Cuộc sống còn nhiều gian nan và vất vả, tình yêu này của chúng ta cũng thế sẽ còn rất nhiều thử thách nhưng với một phương châm " không bao giờ từ bỏ" ( trong tình yêu cũng như trong lý tưởng)  anh luôn tự tin và cố gắng để xây dựng một tương lai tốt đẹp cho hai chúng ta. Chính em là nguồn động lực tích cực khiến anh có những thay đổi và bước nhảy lạc quan trong cuộc sống! "Anh yêu em, anh không biết thế nào là nhiều cả những cứ mỗi ngày anh thấy tình yêu đó càng lớn lên mãnh liệt!"


  Anh yêu em bằng tất cả những gì anh có...!

Thứ Ba, 16 tháng 7, 2013

Triết lý đơn giản của loài KIẾN!

Bốn triết lý đó là Không bỏ cuộc, Tiên liệu trước, Luôn lạc quan  Nhiều hết ga có thể.
Thứ nhấtKiến không bỏ cuộc. Đó là một triết lý đơn giản nhưng rất hữu hiệu. Nếu một con kiến đang đi về một hướng nào đó, và chúng ta tìm cách chặn đường chúng, kiến sẽ tức thì tìm cho mình một con đường khác. Chúng trèo qua chướng ngại, chui xuống dưới hoặc chui vòng sang bên hông. Chúng không ngừng tìm kiếm một giải pháp khác để vượt qua chướng ngại vật phía trước. Quả là một triết lý gọn gàng và đơn giản: không ngừng tìm kiếm hết cách này đến cách khác để tiến đến mục tiêu mà chúng ta nhắm tới.
Thứ haiKiến luôn chuẩn bị cho mùa đông trong suốt mùa hè. Bạn không thể quá ngây ngô tin rằng nắng ấm sẽ kéo dài mãi mãi. Vì vậy kiến làm việc chăm chỉ để tích lũy cho những lúc cần đến.
Thứ baKiến luôn tin vào mùa hè trong suốt mùa đông. Điều này rất quan trọng. Trong suốt mùa đông giá rét, kiến tự nhắc mình: “Mọi thứ rồi sẽ qua thôi, đâu có mùa đông nào là mãi mãi.”. Và ngày nắng ấm đầu tiên, những con kiến lại lên đường. Chúng háo hức để được sống chứ không phải là tồn tại.
Thứ tư: Kiến sẽ tích lũy bao nhiêu lương thực trong mùa hè để chuẩn bị cho mùa đông? Câu trả lời là “nhiều hết ga có thể”. Đây là một triết lý tuyệt vời, “nhiều hết ga có thể”. Hãy học hỏi loài kiến trong lần tiếp theo nếu bạn tự hỏi mình: Tôi nên đọc bao nhiêu cuốn sách? Tôi nên chạy bao xa? Tôi nên làm việc đến mức nào? Tôi nên học đến bao nhiêu? Tôi nên yêu thương đến mức nào? Câu trả lời luôn là: “Nhiều hết ga có thể”.
Ngày hôm nay, dù các bạn đang ở trong mùa đông hay mùa hè, đang chiến đấu hay đang dưỡng sức, hãy nhớ về những chú kiến và thừa hưởng sự khôn ngoan của chúng nhé. Những triết lý rất giản dị đúng không? Thành công cũng giản dị như vậy thôi: Không bỏ cuộc, Tiên liệu trước,Luôn lạc quan  Nhiều hết ga có thể.

Giá trị đích thực của tình yêu!

Bạn nghĩ như thế nào về tình yêu đôi lứa? Một vài suy nghĩ nông cạn và hành động sai lệch đã khiến nhiều bạn trẻ cho rằng khi yêu là phải trao cho nhau thật nhiều món quà có giá trị. Họ cho rằng vật chất có thể đánh giá được mức độ tình cảm dành cho nhau. Theo các bạn thì có suy nghĩ gì, tình yêu có thực sự phải cần như thế không? Đó có còn là tình yêu thật sự không?

Trong cuộc sống hằng ngày chúng ta còn biết bao nhiêu tình yêu đẹp. Những tình yêu được xuất phát từ những trái tim chân thành mà họ dành cho nhau, tình yêu của họ thể hiện qua sự hy sinh hằng ngày mà họ dành cho nhau. Tôi muốn chia sẻ với các bạn câu chuyện “Hai nửa hy sinh” đã khiến tôi xúc động trước tình yêu mà họ dành cho nhau.
Khi cô giật mình tỉnh dậy giữa đêm vì lạnh, anh thường ôm chặt cô vào lòng, dùng hơi ấm của cơ thể sưởi cho cô.
Cô vốn là một người con gái xinh đẹp. “Vệ tinh” xung quanh cô nhiều không kể xiết, nhưng cô bỏ ngoài tai tất cả để chọn anh – một công nhân làm việc ở nhà máy, thu nhập còn không đủ cho 3 bữa ăn hàng ngày. Cô chấp nhận từ bỏ cả gia đình, thậm chí là công việc đầy tương lai của mình để cưới anh.
Sau khi kết hôn, anh và cô mượn được nhà kho của một người bạn, họ sắp xếp lại thành một tổ ấm giản dị. Mùa đông đến, căn nhà kho trống trải hút gió lại càng trở nên lạnh giá. Khi ấy chưa đủ tiền mua chăn, cô thường bị giật mình tỉnh dậy giữa đêm vì lạnh. Những lúc đó, anh chỉ biết ôm chặt cô vào lòng, dùng hơi ấm của cơ thể sưởi ấm cho cô.
Một ngày cô trở về nhà với vẻ mặt thất thần nhợt nhạt, anh lo lắng hỏi cô có phải bị bệnh rồi không? Cô chỉ mỉm cười nói: “Em hơi mệt thôi!” rồi hân hoan rút từ trong túi ra một tờ bạc nhét vào tay anh: “Chúng mình có tiền rồi anh ạ, mình đi mua một chiếc chăn thật ấm để đắp nhé.” Anh sững người ngạc nhiên nhìn tờ tiền trong tay cô, giọng run run: “Làm sao em lại có nhiều tiền vậy?” Cô vui vẻ kể lại cho anh tiền là do cô kiếm được khi đi phát tờ rơi. Cô phải đứng từ sáng đến tối mới được trả ngần ấy tiền. Nói rồi cô vội vàng kéo anh ra khỏi nhà, không cho anh hỏi thêm điều gì nữa. Họ mua môt cái chăn vừa tầm tiền. Từ đó, giữa đêm cô không còn bị giật mình thức giấc nữa.
Vài năm sau, anh tìm được công việc tốt hơn, rồi kiếm được nhiều tiền, tự mở công ty. Không bao lâu anh đã xây cho cô một ngôi nhà khang trang, mua ô tô cùng rất nhiều đồ dùng đắt tiền khác. Anh nói muốn dành cho cô một cuộc sống ấm no đầy đủ bù đắp lại những tháng ngày khó khăn vất vả trước đây. Cuộc sống bỗng vụt thay đổi khiến cô có phần bàng hoàng chưa kịp thích nghi với điều kiện mới.
Ngày chuyển nhà, anh bảo những đồ đạc cũ trong căn nhà kho của họ trước đây anh đều muốn vứt đi không giữ lại bất cứ cái gì. Nhưng cô khăng khăng nói muốn giữ lại cái chăn để đắp. Và rồi một thời gian dài nữa họ vẫn dùng cái chăn cũ ấy, giờ đây nó đã trở nên xù xì cũ kĩ, còn bị rách khá nhiều chỗ. Anh không ngừng phàn nàn với cô: “Thôi bỏ cái chăn cũ này đi em, mình có thể mua một cái chăn mới ấm áp và tốt hơn rất nhiều. Em xem cả nhà mình toàn những đồ đắt tiền, nhìn cái chăn cũ này trong nhà trông thật chướng mắt”. Nhưng cô vẫn cố chấp nhất quyết giữ lại cái chăn cũ ấy, vì chỉ khi đắp nó cô mới cảm thấy ấm áp và được che chở.
Một hôm, anh về nhà mang theo một cái chăn mới và nhất quyết bảo cô bỏ cái chăn cũ đi. Lần này dù không nỡ nhưng cô vẫn nghe theo lời anh. Từ đó, hàng đêm cô ngủ không còn ngon giấc nữa, trong lòng cô lúc nào cũng cảm thấy thấp thỏm lo lắng khiến cô lại không ngừng giật mình giữa đêm. Và mỗi lần tỉnh dậy như thế, hai mắt cô lại đầm đìa nước. Anh vốn không biết rằng để mua được cái chăn đó cô đã phải đi bán máu lấy tiền chứ không phải đi phát tờ rơi như cô nói với anh. Lần đầu tiên bán máu, biết bao đau đớn, cũng chỉ vì muốn có cái chăn này. Vậy mà anh lại nỡ vất bỏ nó. Cô dần cảm thấy anh không còn yêu cô như xưa nữa.
Một ngày anh có việc gấp phải ra ngoài, quên mang theo máy tính xách tay quen thuộc. Trên màn hình của anh vẫn hiện lên trang blog anh viết hàng ngày. Và cô bất chợt đọc được dòng chữ anh hình như mới viết không lâu.
“Ngày hôm ấy em từ đâu về khuôn mặt tái xanh nhợt nhạt khiến cho tôi lo lắng vô cùng. Rồi em nói em đi phát tờ rơi để mua chăn cho hai đứa. Tối hôm đó chúng tôi nằm ngủ ấm áp trong chiếc chăn mới, thấy em nằm cuộn tròn trong lòng tôi say trong giấc ngủ, tôi thương em biết bao. Đã bao đêm rồi em không được ngủ ngon đến vậy. Và rồi tình cờ tôi nhìn thấy trên tay em có một vết sưng nhỏ, dường như bị kim tiêm đâm vậy. Tôi bỗng hiểu ra tất cả. Hóa ra em nói dối tôi em đi phát tờ rơi, thực ra em đã đi bán máu để có tiền mua chăn, chỉ vì một cái chăn mà em đã phải khổ sở đau đớn đến vậy. Đêm đó tôi đã khóc vì thương em và cũng thầm hứa sẽ cố gắng làm việc, phấn đấu trở thành một người thành đạt, để có thể bù đắp lại những ngày tháng khốn khó này cho em. Và giờ đây tôi đã thực hiện được lời thề đó. Hôm qua tôi quyết định đến trạm hiến máu, tôi chỉ muốn cảm nhận một chút nỗi đau em từng trải qua. Khi chiếc kim tiêm đâm vào mạch máu, một cảm giác nhói buốt lan dọc khắp cơ thể. Nhưng tôi không thấy đau, ngược lại, rất hạnh phúc. Tôi lấy tiền bán máu và đi mua chiếc chăn mới này. Tôi muốn nó là món quà bất ngờ dành cho em…”
Nước mắt cô đã ướt đẫm tự độ nào. Hóa ra tình yêu của anh dành cho cô vẫn sâu đậm và lớn lao đến vậy. Mùa đông năm nay anh đã đổi máu của mình tặng cho cô chiếc chăn ấm, có lẽ đó cũng sẽ là chiếc chăn ấm áp nhất cô có trong đời…

Bạn sẽ làm gì nếu chỉ còn 1 ngày để sống!

Sinh và tử là hai nhân tố đối lập với nhau, sinh là quá trình bắt đầu một sự sống, còn tử là quá trình kết thúc một sự sống. Sinh và tử không thể tồn tại cùng lúc với nhau và nó chỉ diễn ra một lần duy nhất trong đời. Vậy thì bạn sẽ sống như thế nào kể từ lúc sinh ra cho đến khi mất đi và nếu chỉ còn một ngày để sống thì bạn sẽ làm gì? 


Cho tôi như bóng mây, lang thang qua cõi này.
Cho tôi được ngắm sao trên trời, giữa hương đồng cỏ nội.
Cho tôi như khúc ca, bay đi xa rất xa.
Cho tôi được cám ơn cuộc đời, cám ơn mọi người.
Cho tôi được sống trong tim người, bằng những lời ca. 
Nếu chỉ còn một ngày để sống, người đưa tôi về đến quê nhà, để tôi thăm làng xưa nguồn cội, cho tôi mơ mơ tiếng mẹ cha.
Nếu chỉ còn một ngày để sống, người cho tôi một khúc kinh cầu, người tôi thương êm ấm môi cười, cho con tôi bước đời yên vui.
Nếu chỉ còn một ngày để sống, làm sao ta trả ơn cuộc đời, làm sao ta đền đáp bao người, nâng ta lên qua bước đời chênh vênh.
Nếu chỉ còn một ngày để sống, làm sao ta chuộc hết lỗi lầm, làm sao ta thanh thản tâm hồn, xuôi đôi tay đi giữa hừng đông.
Cho tôi như bóng mây, lang thang qua cõi này.
Cho tôi được ngắm sao trên trời, giữa hương đồng cỏ nội.
Cho tôi như khúc ca, bay đi xa rất xa.
Cho tôi được cám ơn cuộc đời, cám ơn mọi người.
Cho tôi được sống trong tim người, bằng những lời ca. 
Nếu chỉ còn một ngày để sống, muộn màng không lời hối lỗi chân thành, buồn vì ai ta làm ai buồn, xin bao dung tha thứ vì nhau.
Nếu chỉ còn một ngày để sống, chợt nhận ra cuộc đời quá đẹp, phải chăng ta có lúc vội vàng, nên ra đi chưa được bình an.

(Trích lời bài hát “Nếu Chỉ Còn Một Ngày Để Sống” của nhạc sĩ Hoài An)


Nếu chỉ còn một ngày để sống thì tôi sẽ sống một cuộc sống lạc quan nhất.
Nếu chỉ còn một ngày để sống thì tôi sẽ yêu gia đình tôi như tôi yêu chính bản thân tôi, bởi vì không ai có thể tự cho mình cái quyền được chọn nơi mình được sinh ra và được chọn ba mẹ mình là ai.
Nếu chỉ còn một ngày để sống thì tôi sẽ làm những gì tôi thích và thích những gì tôi làm.
Nếu chỉ còn một ngày để sống thì tôi sẽ sống hết mình vì ước mơ và hoài bão của mình.

Nếu chỉ còn một ngày để sống thì tôi sẽ không ngừng học hỏi, không ngừng hành động để có được cuộc sống mà mình ao ước.
Nếu chỉ còn một ngày để sống thì tôi sẽ lan tỏa tình yêu thương đến với mọi người.
Nếu chỉ còn một ngày để sống thì tôi sẽ giúp đỡ mọi người để họ có cơ hội thành công.
Nếu chỉ còn một ngày để sống thì tôi sẽ gởi lời xin lỗi trân thành đến những người mà tôi đã gây cho họ sự tổn thương.
Nếu chỉ còn một ngày để sống thì tôi sẽ cảm ơn gia đình, những người thân, bạn bè và những người đã giúp đỡ tôi. Đặc biệt hơn là cảm ơn cuộc đời này đã trao cho tôi có cuộc sống như ngày hôm nay.

Nếu chỉ còn một ngày để sống thì tôi sẽ …
Vậy thì tại sao chúng ta không sống một cuộc sống thật sự ý nghĩa trong suốt cả cuộc đời này, đừng để đến khi quá muộn màng nếu chỉ còn một ngày để sống. Hãy hành động để có cuộc sống như mình mong muốn.

Chúc mọi người hạnh phúc và thành công trên bước đường đời.